NGƯỜI ĐÀN BÀ GIẤU MẶT





Em giấu trong lòng nguyên vẹn một dòng sông
Xuyên ngang đất trào tung thành thác trắng
Em giấu trong ngực một mặt trời bỏng rát
Bẻ gãy ngày buồn, vò nát mùa đông

Sao em không về với trọn vẹn dòng sông
Hỡi người đàn bà giấu mặt
Lặng câm
vô tình
chập chùng như hoang cát
Nuốt dấu chân anh không để lại hình hài

Em giấu vào đêm những ẩm ướt khát đòi
Để vun thành giông
Để cày lên thành bão
Em giấu xuống đại dương dòng đối lưu cuồng ngạo
Đẩy bình an lên mặt biển xanh ngời

Em giấu em đi. Em che nửa nụ cười
Giấu biển vào sông
Giấu sông vào núi đá
Anh như kẻ điên nên sợ gì quỵ ngã
Anh mò sông
Lặn đáy biển
Tìm trăng...

Người đàn bà cuộn sóng đến trăm năm
Mượn bình yên để hồi sinh bão tố
Khi hoài thai những linh hồn bất tử
Thiên thần rồi cũng gẫy cánh bay lên!

Ước nguyện một lần lên chót đỉnh phù vân
Chạm lên dung nhan người đàn bà giấu mặt
Chú lạc đà trên mênh mông sa mạc
Xin một lần ân sủng hạt mưa rơi...
----
 thơ của Ka🌼
#Ngườiđànbàgiấumặt

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang