THƠ TÌNH VIẾT Ở LÒ GẠCH







Vết sẹo ngày xưa tự rạch đã lành chưa
Trong tim em
Vết thương không bao giờ liền miệng
Người ăn vạ bắt đền tên Bá Kiến
Em ôm hận tình biết rạch mặt ai đây?
Lò gạch nung vôi chuyện cũ hóa xưa rồi
Cổ tích ai treo bẻ cong tàu lá chuối
Bát cháo hành ngùn ngụt tê đầu lưỡi
Yếm đào son đành đạch giãy giụa tình
Ánh trăng non chan sũng chuyện đôi mình
Vụng dại lắm (và ngàn sau vẫn thế)
Không đắm say đâu, không ngôn từ hoa mỹ
Lò gạch hoang lấp lánh tựa thiên đường!
Người phụ em rồi 
tự mình liếm vết thương
Con thú cô đơn trầm mình trong hộc tối
Tình chết vội
người học đòi thay đổi
Lật ngược thế cờ
Bất luận trắng hay đen!
Vườn chuối bỏ hoang
Tô Thị chết oan khiên
Tình hóa tình xưa...
Chuyện mình thành truyền thuyết
Bát cháo hành vỡ tan đêm nhật nguyệt
Nén hương trầm đằng đẵng gọi hồn nhau.
...
Ka
Valentine 2018
Viết tặng Thị Nở

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mẹo Comment Chèn Emoticons
:))
:D
:p
:)
:(
=))
:((
=D>
*-:)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang